Download

sâfasfasf

Tin Tức

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

Bài thơ thay lời con gái Đại tá Trần Quang Khải của cô gái 18 tuổi lấy đi nước mắt của bao người


Bài thơ này đã khiến bao người nhòa lệ khi đọc trong đó có cả tôi.
Tác giả bài thơ là Vũ Phương Trang (Nam Cao, Kiến Xương, Thái Bình), sinh viên năm nhất Đại học Sư phạm Hà Nội. Bài thơ thay lời cô con gái bé bỏng của Đại tá Trần Quang Khải hỏi bố về những điều cô bé đang thắc mắc:
Bố Khải ơi...con hỏi bố chuyện này:

Sao bố cứ nằm im mãi thế?

Xong chuyến bay lần nào bố cũng kể,

Sao hôm nay bố chẳng nói câu gì?

Bố Khải ơi.... Bố mở mắt ra đi...

Bố đã ngủ mấy ngày rồi đó!

Bố kể rằng kỉ cương quân đội khó...

Ăn ngủ, nghỉ ngơi, phải đúng giờ mà?

Bố Khải ơi.... Nhà mình có ít người

Bố bảo con sẽ có thêm em bé...

Bố con mình sẽ cùng thương yêu mẹ

Và cả em con... em sắp chào đời!

Bố bảo rằng mẹ đã quá thiệt thòi

Bố con mình phải chở che cho mẹ,

Vợ bộ đội, mẹ can trường mạnh mẽ,

Gánh vác việc nhà mẹ chẳng được nghỉ ngơi,

Bố Khải ơi .... Qua nay rất nhiều người,

Đến nhà chơi... Sao lạ lùng đến thế?

Toàn hỏi bố thôi... con tự hào khoe, kể,

Bố của con tung cánh sắt giữ trời...

Họ nhìn con...ôm ấp....rồi cười,

Xong lại khóc ... Nói thương con bé bỏng,

Con chẳng hiểu sao họ nói: chờ, trông,ngóng?

Bố bay bao lần.... Họ có đến thế đâu?

Bố Khải ơi.... vải chưa hái hết đâu,

Ông bảo rằng chờ bố về thu hoạch,

Bắc Giang mình vải ngọt thơm chín mọng,

Ông chẳng thu... nhất quyết đợi bố về,

Bố Khải ơi... bố công tác xa quê,

Nhiều chuyện quá chừng...chắc rằng bố muốn kể,

Ông với mẹ và con chỉ mong có thế

Bố về, ăn cơm, kể chuyện bầu trời...

Bố Khải ơi... mọi người đến đủ rồi,

Hay nhà mình hôm nay mở tiệc?

Chắc bố khoe con, chăm ngoan, đoàn kết,

Nên các cô, các chú đến chúc mừng,

Nhưng bố ơi con thấy lạ quá chừng,

"Hoa họ tặng"... sao to đùng thế nhỉ?

Rồi mắt ai cũng đỏ ngầu, đẫm lệ,

Con thưa, bố Khải ngủ rồi, con gọi mẹ tiếp thay!

Bố Khải ơi... trời nóng có lạnh đâu,

Sao bố cứ đắp chăn, trùm kín mặt?

Bố kéo xuống đi, rồi nằm nghiêng cho dễ thở,

Con dễ ôm hôn, dễ ngắm bố cười,

Bố Khải ơi... hôm nay chủ nhật rồi,

Bố có biết hôm này ngày của bố?

Bố hứa con ngoan, bố về cho đi phố,

Con ngoan mà... bố dậy cõng con đi,

Bố Khải ơi... Sao bố chẳng nói gì?

Con đã nói ngàn lời: "Con Yêu Bố!"

Bố không nghe thấy, hay giận con gì vậy?

Sao bố lặng im.... Sao bố chẳng nói gì???

0 nhận xét:

Đăng nhận xét